Mọi cuộc gặp gỡ trên đời đều là duyên phận. Nhưng đối với Lãnh Tây, cuộc gặp gỡ giữa cô và Cao Tử Quần trong bữa tiệc đêm hôm đó không phải duyên, mà là nợ. Còn là một món nợ xấu, trả hoài không dứt. Lúc đó cô mới bao nhiêu tuổi chứ?
Truyện Ngôn Tình; Khó Để Buông Tay; Chương 21; Khó Để Buông Tay. Tác giả: Dạ Man. Chương 21. Trước Tiếp . Lễ Quốc khánh trôi qua trong vội vã, chớp mắt, mọi người lại bắt đầu đi làm. Lãnh Tây vừa đến công ty, giám đốc Dư đã đợi cô ở đó, bảo rằng đêm nay sẽ có
Truyện Buông tay với hơn 81203 truyện liên quan kho truyện Buông tay tổng hợp hay nhất - Trang 1. TruyenFun.Net. HOME; THỂ LOẠI. Truyện teen; Jimin, Nayeon,Mino, Cứ nghĩ rằng em đã cố gắng buông tay và đẩy anh đi thật xa Nhưng rồi chợt nhận ra Cuối cùng anh vẫn mãi bên em
Đọc truyện Khó Để Buông Tay của tác giả Dạ Mạn, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hiện menu doc truyen
Đọc Truyện Khó Để Buông Tay Tác giả: Dạ Mạn Thể loại: ĐÔ THỊ, NGÔN TÌNH, SẮC, , Dịch: eyahim Giới thiệu Lãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số […]
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Tại cuộc họp báo cung cấp thông tin báo chí định kỳ về tinh hình kinh tế - xã hội, phòng chống dịch bệnh trên địa bàn thành phố, chiều tối 08/6/2023, Chánh văn phòng Sở Y tế Nguyễn Hải Nam đã xác nhận như trên. Sở Y tế cũng cho biết số ca mắc và trở nặng dịch tay chân miệng tại đang gia tăng và tăng 133,3% trong vòng một tuần trở lại đây, từ ngày 29/5 đến hết ngày 04/6/2023 với số ca tích lũy đến nay là ca, đã đặt vào tình trạng khó khăn khi nguồn thuốc đặc trị đang khan hiếm. Ông Nguyễn Văn Nam dẫn báo cáo từ các đơn vị và cấp cơ sở và cho rằng nguồn cung ứng một số thuốc đặc trị cho bệnh tay chân miệng phân độ nặng là Immunoglobulin và Phenobarbital tiêm truyền. Các loại thuốc đặc trị này đang gặp khó khăn. Cụ thể, số thuốc dự trữ hiện tại của các bệnh viện chỉ đủ sử dụng trong giai đoạn hiện nay nhưng sẽ gặp khó nếu tình hình dịch bệnh gia tăng trong thời gian tới. Vì vậy, Sở Y tế đã báo cáo Cục quản lý Dược Bộ Y tế đề nghị hỗ trợ tìm nguồn cung ứng. Cục quản lý Dược đã có công văn hướng dẫn về nguồn cung ứng thuốc Immunoglobulin và Phenobarbital. Với thuốc Immunoglobulin, hiện còn hai loại Human normal immunoglobulin 100 mg/ml và Human Immunoglobulin 5%. Loại Human normal immunoglobulin 100 mg/ml hiện còn hộp loại 250 ml và 215 hộp loại 50 ml. Dự kiến giữa tháng 8/2023, nhà sản xuất sẽ tiếp tục cung ứng cho Việt Nam hộp loại 250 ml. Loại thứ hai là Human Immunoglobulin 5% dự kiến đến cuối tháng 7/2023 nhà sản xuất sẽ cung ứng cho Việt Nam - lọ. Hiện số thuốc Immunoglobulin còn tồn kho tại các bệnh viện của là lọ. Với thuốc Phenobarbital, dự kiến đến tháng 7/2023 sẽ có ống loại 200 mg/ml về Việt Nam. Riêng với thuốc Barbit với thành phần chính là phenobarbital của Công ty cổ phần Dược phẩm Trung ương CPC1 được Cục quản lý Dược cấp phép nhập khẩu, hiện chưa có giấy đăng ký lưu hành tại Việt Nam. Trước tình hình cấp bách này, Sở Y tế đã yêu cầu các đơn vị thực hiện xây dựng và triển khai kế hoạch dự trữ, mua sắm, tiếp nhận thuốc phù hợp với thực tế; phải bảo đảm sẵn sàng cung ứng đủ thuốc khám chữa bệnh cho người dân. Đồng thời, Sở Y tế cũng đề nghị các cơ sở y tế cần chủ động liên hệ với các cơ sở nhập khẩu để dự trù, đặt hàng, mua sắm và dự trữ thuốc theo đúng quy định. Trung tâm Kiểm soát bệnh tật HCDC cũng đưa ra cảnh báo rằng số ca tay chân miệng tăng nhanh trong khi sốt xuất huyết bắt đầu vào mùa bệnh đã khiến Thành phố đối mặt nguy cơ dịch chồng dịch. đang đối diện với nguy cơ "dịch chồng dịch" khi dịch tay chân miệng đang hoành hành mà dịch sốt xuất huyết lại đang vào mùa. Theo HCDC, kết quả giải trình tự virus với 6 mẫu bệnh phẩm tay chân miệng tại cho thấy, tất cả đều mắc chủng EV71 kiểu gene B5. Đây là type virus trong nhóm độc lực cao, gây bệnh nặng và lây nhiễm nhanh. Số ca tay chân miệng trong tuần đầu tháng 6 cao gấp 2 lần so với hai tuần trước đó và đã có một bé trai 5 tuổi tử vong. HCDC nhận định đang đứng trước nguy cơ dịch chồng dịch rất lớn. Hậu quả của việc này là dễ dẫn đến quá tải hệ thống y tế, từ đó có thể gây sai sót, vấn đề nhiễm trùng bệnh viện và lây nhiễm chéo giữa các bệnh nhi. Trước đó, ngay 06/6/2023, Ủy ban nhân dân đã ra văn bản khẩn gửi Sở Y tế và các sở, ngành, ủy ban nhân dân các quận, huyện và Đức, yêu cầu chỉ đạo tăng cường phòng, chống bệnh tay chân miệng theo hướng dẫn của Bộ Y tế. Ủy ban nhân dân Thành phố yêu cầu tập trung phòng chống bệnh tay chân miệng tại các khu vực có nguy cơ cao lây lan dịch bệnh như điểm trông giữ trẻ, trường mầm non, tiểu học, khu dân cư/khu nhà trọ có nhiều trẻ em. Các địa phương, đơn vị xử lý ổ dịch kịp thời, hạn chế lây lan. Khi trẻ mắc bệnh tay chân miệng cần theo dõi sát, phát hiện sớm các dấu hiệu trở nặng. Thành phố cũng yêu cầu chuẩn bị sẵn sàng việc thu dung, điều trị bệnh tay chân miệng theo đúng hướng dẫn chẩn đoán, điều trị của Bộ Y tế. Chủ động ứng phó khi tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp. Sở Y tế phối hợp Sở Giáo dục và Đào tạo cùng các đơn vị liên quan kiểm tra công tác phòng, chống dịch bệnh tại các cơ sở giáo dục và tại cộng đồng; phát hiện, cách ly sớm ca bệnh, thực hiện vệ sinh lớp học, vệ sinh môi trường.
Nếu bạn yêu thích những câu chuyện tình yêu, nếu bạn muốn đọc những câu chuyện có chút vui vẻ những cũng tràn đầy xúc cảm, bạn hãy đọc truyện Khó Để Buông Tay . Tác giả Dạ Man đã gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online một truyện mới đầy sức hút, một câu chuyện khá đặc sắc và và thú vị với những tình tiết không thể không bị cuốn vào, tác giả đã rất kheo léo trong việc xây dựng nhân vật và tính cách cùng cách kể chuyện sống động, tự nhiên. Có chút thực lại mang theo chút cảm xúc, không đậm cũng chẳng nhạt, nhẹ nhàng và dung dị., một truyện ngôn tình đặc biệt. Đây là lần thứ ba Lãnh Tây đến đây. Lần đầu tiên là anh dẫn cô đến, lần thứ hai vẫn là đi cùng với anh. Cô đã cho rằng cả đời này sẽ không có lần thứ ba. Nhà hàng này ở thành phố D không quá nổi tiếng, nhưng những người có thể đến nơi này đều là những người có tiếng tăm của thành phố . Hơi khói trong bình trà trước mặt bốc lên nghi ngút, phảng phất trong bầu không khí một tầng sương mờngăn cách người ngồi đối diện. Vươn tay ra là hai người có thể về bên nhau. Nhưng dường như khoảng cách ngắn ngủi ấy họ không cách nào có thể vượt qua được , cắt ngang nơi đó là vực sâu vạn trượng. Căn phòng lớn như vậy cũng chỉ có hai người. Cao Tử Quần ung dung thản nhiên, vẻ mặt lạnh lùng, anh uống một ngụm trà, ánh mắt nhìn vào lá trà đang nổi lềnh bềnh trong mặt nước. Ngón tay trỏ nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, từng nhịp từng nhịp có tiết tấu rõ ràng. Lãnh Tây thở dài, mắt nhìn về phía trước, nhưng Cao Tử Quần biết rằng cô căn bản không có nhìn anh. Điều này không hiểu sao lại làm cho anh có chút bực mình. Lãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô. Liệu đến cuối cùng tình yêu này sẽ kết thúc ra sao, còn gì thú vị nữa, truyện còn những gì tiếp nối nữa đây. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được lời hồi đáp, bạn cũng có thể đón đọc những truyện khác cùng thể loại như Duyên Tới Là Anh , Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Khó Để Buông Tay! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Chuyện Người Không Biết Dạ Man Vũ Điệu Của Trung Tá Dạ Man Chặng Đường Đi Tìm Tình Yêu - Xin Lỗi Nhé, Cút Rồi! Duyệt Vi Hồng Trang Tình Lang Cung Sơn Thiến Số Mệnh Đã Định Đeo Bám Theo Anh Trang Hiểu Hôn
Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Đô Thị, Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 60Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trướcDịch eyahimGiới thiệuLãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô.
Editor Bảo Bình Tiên TửThể loại Đam mỹ, 1x 1, HeTình cảm là thứ không thể miễn cưỡng được, càng miễn cưỡng càng không hạnh bởi vì trước đây anh đã dùng hết tất cả mọi thủ đọan sai lầm mạnh mẽ mà chiếm đoạt Sở bắt đầu đã là sai lầm, cho nên tình yêu chân thành của anh đều bị đổi người cao ngạo như Sở Kha chỉ cảm thấy nhục nhã,Còn tình yêu của anh, cái gì cũng không nên, Kiều Phi quyết định buông tay,Cho Sở Kha tự do, cũng là cho chính mình tự rõ ràng đã quyết định buông tha Sở Kha,Vì cái gì hiện tại người không chịu buông tay, ngược lại chính là Sở Kha?
Nếu như có thể, cô hy vọng tất cả chỉ là một giấc mơ. Thế nhưng cô hiểu rõ, đây chỉ là hy vọng viển Tây không biết phải hình dung loại cảm giác này như thế nào đau đớn, hoang mang, sợ hãi… rất hỗn loạn, khó có thể biết cảm xúc trong lòng cô lúc này. Cô thẫn thờ nhìn người trước mặt, ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt tuấn tú ươn ướt một lớp mồ hôi, đôi mắt thâm trầm quyến nhưng đối với cô, tất cả đều thật ghê tởm.“Tây Tây, em đừng nhìn tôi như vậy…” Cao Tử Quần dịu dàng gọi tên cô, nếu như không rõ tất cả, cô nhất định sẽ bị thanh âm này mê đàn ông này thật biết lừa người!Lãnh Tây cười tự giễu, nụ cười của cô một lần nữa thức tỉnh Cao Tử Quần, nhắc nhở anh đang làm cái gì.“Tây Tây, tôi thật sự thích em.” Cao Tử Quần cắn nhẹ lên khóe môi cô thì thào. Anh đã gặp rất nhiều người phụ nữ, nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ một mực để ý đến cô. Có lẽ bởi vì Lãnh Tây luôn đối xử lạnh nhạt với anh, những lời nói châm chọc của cô làm anh bất giác muốn chinh phục được còn cô, ngọt ngào không chịu, hết lần này đến lần khác khiêu khích anh. Cao Tử Quần thừa nhận chính anh đã động lòngtrước cả mọi chuyện đều năm ngoài tầm kiểm soát của anh. Anh thật rất tức giận mới đối xử với cô như vậy. Anh nhẹ nhàng nhấc mông cô lên, cẩn thận rút ra từ trong cơ thể cô, một dòng nước cũng theo đó chảy Tây chỉ cảm thấy muốn nôn, ngũ tạng lục phủ quay cuồng, nhịn không nổi cô nôn cả ra. Cao Tử Quần đỡ cô, một bên dịu dàng vuốt tâm lưng trần, làn da cô rất đẹp, trắng nõn không tì vết tựa như dương chi bạch ngọc. 11 Dương chi bạch ngọc 羊脂白玉, hay còn gọi là Bạch ngọc 白玉 hay Dương chi ngọc 羊脂玉, là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc, rất Tây nước mắt đầm đìa nôn khan, cả đêm nay cô vẫn chưa có gì vào bụng, như bây giờ căn bản là đang hành hạ chính bản thân Tử Quần biết trong lòng cô rất khó chịu “Tây Tây…” Lãnh Tây vung mạnh tay “Anh đừng gọi tên tôi như vậy, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn.” Cô siết chặt bàn tay đấm mạnh vào ngực anh “Cao Tử Quần, anh có phải là người không? Rốt cuộc tôi đã nợ anh gì chứ? Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Đây là cái mà anh gọi là thích ư?”Tay Cao Tử Quần cứng ngắc rơi giữa không trung, nhìn thấy sắc mặt cô tái nhợt, anh nhíu chặt Tây cười lạnh “Cao Tử Quần, đây là cưỡng bức, là cưỡng hiếp.” Cô gằn từng mắt Cao Tử Quần tối sầm lại, trong bóng tối không nhìn thấy rõ tâm tình, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên “Không phải lúc nãy em cũng rất hưởng thụ đó sao?”Trước đây cô không thể hình dung được hình dạng của ác quỷ ra sao, giờ thì cô đã nhìn cắn khóe môi, không biết nói gì Tử Quần tiến sát lại gần cô “Tây Tây, hiện tại bố em không phải phải vẫn đang còn trong đó sao? Em trai em cũng vừa mới lên năm nhất có đúng không? Còn có mẹ em…”Lãnh Tây kinh ngạc đứng sững, ngực cô như bị tảng đá đè lên.“Em có thể lựa chọn.”Lựa chọn của cô chính là không còn lựa chọn nào Tử Quần nhẹ nhàng nâng cằm cô lên “Lãnh Tây, ở lại bên cạnh tôi hay rời đi?Thời gian chậm rãi trôi qua, giây phút đấy đầu óc cô trống rỗng. Cô chưa từng biết sai trái trắng đen cho đến cuối cùng là như thế nào? Nhưng bây giờ cô cũng đã hiểu được, thì ra giá trị của cô cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.“Như anh mong muốn.” Khi bốn chữ này từ trong miệng cô nói ra, Cao Tử Quần cũng không có vui vẻ như đã tưởng, trong lòng anh dường như cảm thấy xót xa nhiều hơn. Cao Tử Quần ôm cô, hai người tắm sơ qua, Lãnh Tây tựa như một con búp bê không chút sực lực mặc anh điều khiển. Sau khi tắm xong, Cao Tử Quần quấn khăn lại cho cô rồi bế vào Tây nhắm chặt hai mắt không hề động đậy, khi nằm xuống chiếc giường xa lạ tràn ngập hơi thở nam tính, rốt cuộc cô mới bật khóc. Cô còn chưa tròn hai hai, rõ ràng vừa mới không lâu trước đó còn hứa với Sở Hàng sẽ thi nghiên cứu sinh ở đại học nói Sở Hàng tựa hồ vẫn còn văng vẳng bên tai cô, sao lại có thể thành ra như vậy chứ?Cao Tử Quần rót một cốc nước đi đến bên cạnh cô “Uống nước đi.” Vừa mới vận động mạnh, môi của cô đã khô khốc. Thấy cô không có phản ứng, anh ngồi xuống bên cạnh, ôm cô vào lòng còn cố ý cọ cọ lên đôi vai trần trụi của cô “Hay là em muốn tôi dùng miệng mớm cho em?”Người trong lòng anh run lên, Cao Tử Quần khẽ cười, đưa cốc nước đến bên miệng cô. Lãnh Tây mở mắt “Để tự tôi.” Nói ra mới phát hiện thanh âm của mình đã khàn cầm lấy uống hết nửa cốc, sau đó Cao Tử Quần nhận lấy uống nốt nửa còn lại. Nếu như là trước đây, Lãnh Tây nhất định sẽ cảm thấy rất cảm động, nhưng hiện tại cho dù anh ta có làm gì, cô cũng chỉ cảm thấy kinh tởm.“Em có đói bụng không?” Cao Tử Quần nhỏ giọng Tây nhìn anh, lòng đau quặn thắt, nỗi đau này tựa như bị hàng vạn con kiến đang gặm Tử Quần thấy cô không nói gì “Vậy thì ngủ một lát đi.” Anh là người như vậy, yêu bạn thì có thể cưng chiều bạn lên tận trời cao, hận bạn có thể đẩy bạn xuống mười tám tầng địa đêm Lãnh Tây mơ thấy ác mộng, từng hình ảnh lấp lóe chập chờn, lúc thì Sở Hàng, lúc là Cao Tử Quần. Cô mơ thấy Sở Hàng đang dứng dưới mái hiên thư viện của đại học D, nhưng mà cho dù cô có gọi anh đến khản giọng, anh vẫn không ngoảnh lại nhìn cô. Mãi đến khi cô chạy đến giữ chặt tay anh, quay đầu lại hóa ra là Cao Tử sợ hãi gọi lớn, hoảng hốt vùng dậy, khắp người đều là mồ hôi. Hai tay cô ôm đầu, ngơ ngác ngồi bất động. Đột nhiên cánh cửa mở ra, toàn thân Lãnh Tây lạnh ngẩng đầu, nhìn thấy Cao Tử Quần đang từng bước đi đến. Anh đã thay một bộ quần áo thường ngày màu trắng, nhìn qua không có vẻ lạnh lùng của trước đó, trông có chút gì đó nho nhã. Anh khẽ lên tiếng “Tỉnh rồi à, có đói bụng không?”Tất cả giống như ảo giác, Lãnh Tây nhìn vào khuôn mặt kia, cô rất muốn tự nói với bản thân mình, tất cả chỉ là giả là giả mà thôi. Thế nhưng những dấu vết trên người cô không ngừng nhắc nhở cô rằng đó là sự cả mọi thứ tối hôm qua đều là sự thật.“Quần áo mới ở đầu giường.” Cao Tử Quần để lại một câu rồi liền rời Tây hờ hững nhìn chiếc váy trên đầu giường, cô lặng lẽ thay vào. Mặc xong quần áo, cô xuống lầu, Cao Tử Quần đang ngồi trên bàn ăn, tao nhã uống cà mặt trời xuyên qua cửa kính rọi lên người anh làm nền cho khuôn mặt tuấn tú Tây nhíu mày, bình tĩnh bước đến trước mặt anh “Bố tôi bao giờ thì được thả ra.”Động tác trên tay Cao Tử Quần dừng lại, anh nghiêng người nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng “Em có muốn gọi điện thoại lại không?” Anh đột nhiên lấy điện thoại di động cô Tây nhìn thấy điện thoại của mình, không hề suy nghĩ đi đến giật lấy, mở phần nhật ký cuộc gọi ra, trong nháy mắt bàn tay cô khựng lại, lòng đau xót không nói nên Tử Quần đi đến bên cạnh cô, dửng dưng nói “Em không gọi lại à? Sáng sớm số điện thoại này đã gọi đến rất kiên trì đấy.”Lãnh Tây nheo mắt, ngẩng đầu lên “Tôi có gọi lại hay không cũng không sẽ không để anh nghe đâu.” Cô nhếch miệng nở một nụ cười rạng Tử Quần cười mỉa “Tây Tây, em nên nhớ, hiện tại em đang quen tôi.”“Tôi không có quên. Cao Tử Quần, chuyện của bố tôi và cả chuyện nhà của tôi anh phải giải quyết êm đẹp cho tôi.” Lãnh Tây quật cường nói. Buông xuống được, thì đã tốt. Đã đến tình cảnh này, cô cũng không thể quay đầu lại, cũng chẳng còn lựa chọn nào vệ gia đình chín giờ, Cao Tử Quần đưa cô ra ngoài. Lãnh Tây cũng chẳng hỏi anh muốn đưa cô đi đâu, đối với cô giờ đã không quan trọng nữa rồi. Xe từ từ chạy về hướng nội đường, cô nhận được điện thoại của bạn học hỏi cô sao vẫn chưa đến. Hai người họ cùng nhau thi lên cao học. Lãnh Tây bình tĩnh nói “Tớ quyết định không thi lên nghiên cứu sinh nữa.” Người bạn kia thầm mắng “Chết tiệt”, rồi cũng không nói gì thêm “Vậy thì ngày mai tớ sẽ không giữ chỗ giúp cậu nữa.” Lãnh Tây quay mặt ra nhìn ngoài cửa sổ, trong lòng xót Tử Quần liếc nhìn cô, thản nhiên nói “Em còn trẻ, học lên nghiên cứu sinh cũng rất tốt.” Anh nhớ rõ, đến tháng mười hai này cô mới tròn hai Tây không mở Tử Quần tiếp tục hỏi “Hiện tại thi cao học cũng không quá khó đúng không? Hồi ấy để nghiên cứu sinh tôi phải cố gắng…”“Dừng xe, dừng xe…” Lãnh Tây bỗng nhiên Tử Quần giật mình giữ chặt tay lái, thấy sắc mặt cô tái nhợt không chút sức sống “Sao thế?” Anh vội vàng tấp xe vào bên dừng lại, Lãnh Tây liền chạy qua phía đối diện, Cao Tử Quần cũng không kịp phản ứng. Cô hoàn toàn không để ý đèn xanh đèn đỏ, chạy một mạch như khi anh đuổi kịp, trong tay cô đã cầm một hộp thuốc, Cao Tử Quần đi đến cạnh cô. Nhân viên cửa hàng nhìn anh, vẻ mặt rất tự nhiên “Đi vào thanh toán trước đi.”Lãnh Tây cầm lấy hộp thuốc đi đến quầy thu nhân viên hỏi “Có thẻ của cửa hàng không?”“Không có.”“Có thể dùng thẻ y tế…”Cao Tử Quần rút một tờ tiền đặt lên bàn rồi kéo Lãnh Tây ra ngoài. Trên xe, Lãnh Tây đổ thuốc ra nuốt chững. Vẻ mặt Cao Tử Quần có chút vặn vẹo, mở bình nước đưa đến cho Tây không thích uống thuốc, từ nhỏ đã được gia đình cưng chiều nênthành thói quen. Viên thuốc mắc trong cổ họng khó chịu, cô ho sặc suýt chút nữa phun hết cả Tử Quần nâng tay vuốt mái tóc cô “Uống thuốc này rất có hại cho sức khỏe…” Anh cố gắng kiềm chế bản thân “Tây Tây…” Cô không thèm để ý đến vẻ mặt anh, câu nói tiếp theo anh đã không nói nổi thành lời.
truyện khó để buông tay